Huyền thoại "Con sông quê hương" trong Tranh thêu Bản Sắc Việt.

Thứ ba - 08/12/2015 22:40
Từ khi nào, trong tiềm thức người Việt, sông nước luôn là cái gì đó mang tính bản sắc rất riêng và không thể hòa lẫn. Sông nước từ xưa đến nay đã chảy trong tâm hồn người Việt với biết bao buồn vui của một đời người, chở biết bao thăng trầm, đổi thay của thời cuộc.
Dòng sông quê hương
Dòng sông quê hương
Không phải vô cớ mà Tiếng Việt ta dùng từ “Đất nước” khi nói về hình hài chữ S uốn lượn trải dài theo lịch sử đấu tranh dựng và giữ nước. “Đất nước” là bởi hòa hợp trong đó có phần “xương thịt” được đắp xây bởi những cánh đồng bát ngát, màu mỡ phù sa, là những dãy núi đá cao nơi đỉnh Fanxipang lừng lững theo năm tháng, nơi dải Trường Sơn hùng vĩ một thời ghi dấu trang sử hào hùng của dân tộc, là nơi vùng duyên hải cát gió hòa lẫn giọt mồ hôi mặn chát muối biển theo chân người ra khơi...
Len lỏi giữa những “thớ thịt” đó, từ nơi núi đá cao, là con sông Đà cuồn cuộn đổ về sôi sục như máu trong huyết quản của những người con Tây Bắc, là con sông Hồng quanh năm trở đầy phù sa cần cù, mùi mẫn bao đắp cho dải đồng bằng trù phú xanh tươi, là con sông “Chín rồng” hai mùa nước lên xuống để trả cho đồng bào tôi những thân lúa oằn lưng, những vựa cây trái bốn mùa xum xuê trĩu quả. Đất nước tôi đẹp, dáng vẻ thân thương, hiền hòa. Nhất là hình ảnh những con sông lớn nhỏ đan xen nhau.
Từ khi nào, trong tiềm thức người Việt, sông nước luôn là cái gì đó mang tính bản sắc rất riêng và không thể hòa lẫn. Sông nước từ xưa đến nay đã chảy trong tâm hồn người Việt với biết bao buồn vui của một đời người, chở biết bao thăng trầm, đổi thay của thời cuộc. Hình ảnh sông nước đi vào nghệ thuật như một lẽ tất ngẫu bởi những giá trị không đổi thay theo năm tháng dẫu cho cuộc đời luôn bất biến đầy thăng trầm.
Chùm Tranh thêu Việt Nam bao gồm các mẫu tranh mang đậm bản sắc Việt Nam, đúng với  cái tên gọi Tranh thêu Bản Sắc Việt  (Tranh thêu BSV) để nhằm thực hiện mong nguyện được đem một phần chất hồn sông nước quê hương đi vào lòng người qua tranh.
Sông nước quê hương trong Tranh thêu BSV khoác trên mình dáng vẻ xanh trong, chở theo hồn quê yên ả, mềm mại uốn lượn men theo những vàm cỏ xanh, phía trên thấp thoáng những mái tranh rạ tỏa thơm mùi khói. Hình ảnh chú bé mục đồng thong dong ngồi lưng trâu qua cầu rất đỗi bình yên. Điều đó không khỏi khiến trái tim những người con Việt, nhất là những người con xa xứ cảm thấy bồi hồi, xao xuyến. (Nhà ven sông-PC005, Chiều quê-PC009, Bến sông quê-PC003)
 
Nhà ven sông PC005  bsv pc009 chieu que
bsv pc003 ben song que
 
 
Con sông quê tôi giàu đẹp, mẹ thiên nhiên thật bao dung khi gửi vào lòng sông những nguồn của cải bất tận quí giá. Sông trĩu mình theo năm tháng, chở nặng biết bao phù sa bồi đắp cho những vựa lúa chín vàng. Sông cho tôm cá, cất nặng vó mỗi chiều hôm, cõng theo tuổi thơ tôi trên lưng mẹ cha. (Cất vó chiều-PC008)
 
bsv pc008 cat vo chieu
 
Con sông quê hương trongTranh thêu BSV gắn liền với những miền quê thanh bình và những sinh hoạt rất đỗi bình dị, thân quen. Đó là hình ảnh mái chèo gấp gáp khua theo những những trăn trở lo âu trên lưng mẹ mỗi sớm mai thức giấc (Sông Quê 01-PC001, Sông Quê 02-PC004)

bsv pc001 song que   bsv pc004 song que 2

Là hình ảnh bước chân bà, chân mẹ, chân chị tôi ống quần cao thấp, tất bật hối hả với những mưu sinh thường nhật, lo cho chúng tôi miếng cơm nóng hổi với manh áo trắng và tập vở thơm mỗi sáng tới trường. (Hồn quê Việt 01-PC002, Hồn quê Việt 02-PC006)

bsv pc002 hon que viet   bsv pc006 hon que viet 2

Như ngọn nguồn của mọi yêu thương, dám chắc một điều, hẳn sâu trong tâm thức của mỗi người con Việt, dù đi đâu, làm gì, dù bao bọc xung quanh bởi những bộn bề lo toan nhưng ai ai cũng có cho mình một dòng sông kỉ niệm. Để sau tất cả, ta được trở về, được hòa mình và được sống lại giữa những miền kí ức an lành.
                                                        Quê hương tôi có con sông xanh biếc
                                                        Nước gương trong soi tóc những hàng tre
                                                        Tâm hồn tôi là những buổi trưa hè
                                                        Toả nắng xuống lòng sông lấp loáng
 
                                                        Chẳng biết nước có giữ ngày giữ tháng
                                                        Giữ bao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi
                                                        Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi
                                                        Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ
...
“Nhớ con sông quê hương – Tế Hanh”
 
 

Tác giả bài viết: Thuy.uncom

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây